Mấy tuần công việc khá bận nhưng cũng dành chút thời gian quý báu của 02 tuần chủ nhật để làm lại chiếc xe mà mình thích.
Nói làm lại chứ chỉ phụ chà, đánh bóng và sửa một số các công đoạn đơn giản. Nhưng lại rất thích và chắc sẽ dành thời gian nhiều cho công việc yêu thích này. Anh em đồng nghiệp và bạn bè thì rất tán đồng vì xe trông rất cool, nhưng Bà Xã thì nói "Chắc em sẽ đi bộ cho chắc, chứ k dám đi con xe này đâu)…
Dưới đây là một vài hình ảnh show cho mọi người xem.
Đây là hình "Con 67" vừa tút lại.
Kiếm mỗi cái nắp logo này thôi mà cũng bở cả hơi tai
Đây là con DH kỷ niệm cách đây 12 năm (1998)khi đang học đại học năm 3 (Lúc đó đi xe máy là rất oách, nếu lấy tiền đó đầu tư mua đất chắc giờ thành tỷ phú rùi … hic hic hic)
Mọi người tham khảo về bài viết về Honda 67
Chiếc Honda 67 lao vùn vụt trên đường phố Sài Gòn, đằng sau tiếng súng nổ đì đọp, tiếng còi hú của Quân cảnh. Sáu Tâm – chiến sỹ Biệt động Sài Gòn, buông tay lái, nằm ngửa trên yên xe, quay súng bắn trả, rồi lại cầm lái mất hút trong đám đông đường phố… Đó là một cảnh trong bộ phim Biệt động Sài Gòn mà chiếc 67 lúc đó có biệt danh “Cánh én trong thành phố”.
Những năm gần đây, tại các thành phố lớn như Sài Gòn, Đã Nẵng, Hà Nội… xuất hiện trào lưu chơi xe máy cổ. Họ coi chiếc xe như 1 món đồ trang sức thể hiện phong cách riêng của mình như các dòng xe: Peugeot, Lambretta, Vespa và tất nhiên Honda 67 không nằm ngoài danh sách những chiếc xe cổ được ưa thích nhất. (Máu sắc của xe thể hiện tính cách của người sở hữu xe).
Honda 67 tên của dòng xe và cũng là năm sản xuất 1967. Người ta thường gọi nó với cái tên mộc mạc là Honda 67 là xe “67”. Tuy 67 không “đồ sộ” như Vespa và cũng không quá nhỏ như “xe máy đạp” của dòng Peuguet… nhưng cũng chính đặc điểm này đã trở thành ưu điểm khiến nhiều người lựa chọn để chạy trong những con phố nhỏ.
Nói đến xe máy cổ điều đầu tiên người ta hay nghĩ đến là sẽ “khổ” bởi tiếng động cơ nổ to, khói mù mịt từ ống xả hay những lúc bất ngờ… chết máy. Nhưng những người chơi xe 67 đều có một nhận xét rằng với xe 67 sẽ ít “khổ” hơn. Những chiếc xe có tuổi đời còn nhiều gấp 2 lần so với chủ của nó.
Với mỗi người chủ, chiếc xe được tân trang lại theo cá tính của họ. Qua những chiếc xe đó, trong giới chơi, họ có thể nhận ra ngay được chiếc xe này thuộc sở hữu của ai. Có chiếc thì được “dựng” lại theo thiết kế nguyên bản, nhưng cũng có những chiếc được lắp thêm “đồ chơi” như: túi da đựng đồ, bi-đông nước, xẻng… mang hơi hướng của những năm 60. Nhưng lại có những chiếc xe dịu dàng trong màu sơn trắng, vàng, ghi… với những chi tiết mềm mại của yên xe và những chiếc đèn hậu xinh xắn.
Đan Nguyên (Hoàng Hoa Thám, Hà Nội) – một tay chơi xe 67 cho biết: "Thật khó có thể tìm được chiếc 67 “zin”, để độ xe tôi phải thay thế đèn pha, đồng hồ công-tơ-mét của xe Chaly, những bộ giảm sóc của Win100, Cub 81-82 hoặc chắn bùn của Honda CD Benly…”.
Vào thập niên 80 của thế kỷ trước người chơi xe vẫn khâm phục xe 67 "xoáy nòng" vì dòng xe độ này có thể chạy tốc độ cao. Thời đó, những con xe xoáy nòng thì cũng chỉ nâng xilanh từ 50cc lên đến 70cc. Ngày nay dân "độ" xe có thể đẩy xilanh dòng xe này lên 125cc đến 150cc. Nếu là một người nhẹ cân khi khởi động chiếc xe này chắc phải đánh đu cả người lên cần khởi động.
Với lợi thế dễ dàng sửa chữa, ít tốn nhiên liệu và dễ “chế” này, xe 67 không chỉ là sự lựa chọn riêng của đấng mày râu mà còn là của những cô gái cá tính.
Vân Loan, cô sinh viên 21 tuổi 1 "fan" của xe 67 cho biết: "Mê nhất là tiếng pô xe, nghe tiếng nổ ròn mà không gây cảm giác chói tai. Ai đi xe 67 mà không dùng pô "quả nhót" thì thật uổng".
Được dong duổi trên đường cũng là niềm tự hào của những người chơi xe cổ.
1 chiếc Honda 67 có giá từ 5 đến vài chục triệu đồng vừa thoả mãn được sở thích, lại mang đậm phong cách riêng. Sau gần 40 năm chiếc xe với hình dáng nhỏ gọn, tính cơ động cao và rất dễ sử dụng vẫn cháy mãi ngọn lửa đam mê trong lòng thế hệ trẻ.
(Theo VTC)