Ngày Tết thích nhất là thời điểm giao mùa, là được về nơi ấm áp an toàn, nơi có những người yêu thương của chúng ta. Được gặp gỡ chúc Tết Bố Mẹ, thầy cô, bà con thân thuộc, anh em, bạn bè đồng nghiệp. Được thưởng thức các món ăn dân dã, được ăn bánh tét, bánh chưng, thịt kho hột vịt, dưa món, … được lì xì và cũng được nhận lì xì, và mọi người mọi nhà đều chúc nhau những điều tốt đẹp cho năm mới. Đó là giá trị của văn hoá Việt và đó là ý nghĩa của Tết.
Thế nhưng điều mà tôi sợ nhất của Tết là Ăn và Nhậu. Đối với ăn tôi rất thích ngày Tết ăn các món ăn dân dã và bình dân. Các món này Bố tôi là người làm rất ngon như giò thủ, thịt đông, canh chua CÁ lóc, canh mùng tơi cà pháo hay các món nhậu dân dã. Bố tôi luôn là người đầu bếp nấu đơn giản mà ngon theo kiểu mà tôi cảm nhận. Tôi cũng học được vài món vì nhớ bài học tôi đã chia sẻ trong câu chuyện về nấu ăn Bố tôi nói dù con là ai và làm gì thì cũng phải biết nấu vài món trước hết là lo cho bản thân mình không bị đói. Tiếp theo nếu có đam mê và có khiếu thì biến nó thành sở thích hay nghề nghiệp của mình.
Còn chuyện nhậu là tôi sợ nhất, đặc biệt là khi tiếp khách (khi còn làm việc ở VN), gặp gỡ bà con bạn bè ngày Tết. Người việt mình hay cả nể nên hay có câu: Chú mà không uống là Chú không NỂ anh rồi. Hay với bạn bè ngồi chén chú chén anh thì hay nói “Mày mà không uống là không nể tao rồi”. Giờ thì cũng có nhiều người không uống vẫn tiếp khách được, và cái quan trọng nhất là phải biết mình là ai. Dưới đây là câu chuyện về bài học mà Bố đã dạy tôi .
Tết năm đó là năm đầu tiên tôi đi làm sau khi tốt nghiệp. Biết uống beer rượu chút chút (Bia cũng làm được 5-7 chai, rượu cũng được cả xị), vì công ty đầu tiên tôi làm là cty chuyên kinh doanh và sản xuất rượu mạnh và rượu vang. Tôi về quê ăn Tết cùng gia đình và đem theo cả chục chai rượu để về tặng Tết và chủ yếu để uống. Mùng 1 năm nào nhà tôi cũng có bữa cơm trưa của Đại Gia Đình gồm tất cả bên nội ngoại tập trung. Sáng tôi tranh thủ đi chúc Tết ông bà, chú bác và khi quay về đến nhà là hơi tưng tưng rồi. Sau khi Cả đại gia đình đông đủ thì sau màn đọc kinh, thắp nhang tổ tiên và chúc Tết lì xì là bắt đầu vào tiệc thế là chiến. Tôi cùng các anh em tôi chiến có nhiều ông anh thuộc dạng cao thủ bảo tôi uống đi nếu chú không uống là không nể anh rồi. Dù uống yếu mà cả nể nên tôi quất tới bến luôn. Lát hồi ngà ngà say thì có mấy thằng bạn chiến hữu ghé qua chúc Tết gia đình tôi thế là lại quất tiếp tôi say bí tỉ chẳng biết trời chăng mây gió gì? Chỉ nhớ có 1 ông anh và 1 thằng Em dìu vào phòng mà tôi không chịu vẫn đòi uống tiếp. Bố tôi bảo cho nó thêm vài ly nữa. Và rồi tôi ói ra đầy sàn gục xuống bàn. Nửa thêm thức dậy cổ họng thì khô, đầu thì đau như búa bổ mà cứ ôm cái toilét hoài. Cả ngày hôm sau tôi nằm trong phòng không ăn uống gì được vì cứ uống nước vào là lại phun ra. Tôi cũng không chở Bố tôi đi thăm hỏi và chúc Tết được.
Tối đó tôi khỏe chút sau khi ăn chén cháo Má tôi nấu. Bố hỏi tôi khỏe chưa con trai, có chai rượu của anh đem về ta lại nhậu tiếp nhé! Tôi bảo con sẽ bỏ rượu bia Bố ạ. Lúc Má tôi đi ra thì ông ngồi xuống đối diện với tôi và bảo rằng biết uống bia/rượu để giao lưu, tiếp khách hay uống với anh em bạn bè cùng vui thì tốt nhưng uống như tôi thì tự hại sức khỏe của mình. Ngày hôm qua là uống ở nhà chứ uống bên ngoài thì không biết sao. Tôi chỉ biết dạ và đang định đứng lên đi vào phòng ông nói tôi ngồi lại, và dạy rằng. Con phải nhớ rõ những điều sau khi quyết định uống rượu bia:
- Con phải biết mình uống bia rượu để làm gì? Không phải vui cũng uống, buồn cũng uống. Mà uống để cùng anh em, bạn bè chia sẻ đặc biệt là những dịp quan trọng như Tết, đám tiệc, … nhiều khi uống là để thưởng thức các món ăn ngon hay hay loại rượu bia ngon.
- Con phải biết mình uống với ai? Con còn nhớ bài học về Chó Điên mà Bố dạy con hồi nhỏ không? Uống thì phải biết trên biết dưới đâu phải gặp ai con cũng phải uống với họ. Nhiều khi phải biết từ chối nữa con ạ. Mà từ chối là nghệ thuật đấy.
- Con phải biết mình uống ở đâu? Tao thấy mày chỗ nào cũng uống. Đâu phải chỗ nào cũng uống được con trai. Có chỗ chỉ để chơi không phải để uống. Có chỗ để uống không phải chỗ để chơi con nhé!
- Con phải biết mình uống khi nào? Mới sáng sớm mà uống hay ngày nào cũng uống là mấy thằng ghiền rượu mới làm vậy?
- Con phải biết tại sao mình lại uống? Buồn uống, vui uống, tiếp khách bạn bè uống, một mình cũng uống? Bị thất tình cũng uống, thất bại cũng uống hay ăn mừng có việc cũng uống. Vậy chẳng khác nào con tìm lý do để uống mà nếu vậy thì chỉ là cái thằng bợm nhậu thôi.
- Con phải biết mình uống như thế nào? Cái này khỏi nói vì con đã đi học và đi làm rồi phải biết mình là ai? Uống cũng phải lịch sự chứ không như con uống vào mà nói liên hồi không để ai nói dễ làm mất hoà khí của buổi nhậu hay tiệc nhậu con à.
- Tiếp nữa nếu con uống thì phải tỉnh mới uống còn đã say thì đừng nên uống. Tỉnh để biết mình có thể kiểm soát được lời nói và hành động. Đặc biệt là còn chừa cho mình đường về con ạ.
- Nếu con uống bia rượu mà ganh ghét hay câu nệ nhiều ít thì đừng nên uống. Ai có sức họ uống nhiều, mình không có sức thì uống ít chứ ganh đua nhiều ít cái vụ này thì chẳng có gì hay ho con ạ. Mà thói đời thì hay ra vẻ mình phải uống hơn nó mới giỏi. Nên giỏi những thứ có ích cho đời chứ giỏi ăn nhậu chẳng ai trọng dụng con đâu.
- Cuối cùng thì uống ít hay uống nhiều thì phải biết thương lấy bản thân mình. Cha Mẹ sinh con ra nhưng thân thể này là của con nếu con không yêu thương bản thân mình thì chẳng ai yêu con đâu. Mày say ói lên ói xuống nằm 1 đống không ăn uống mấy thằng bạn mày có biết nó có tới nấu cháo cho mày không con trai? Hay chỉ làm khổ những người thân yêu của con thôi. Hãy yêu chính bản thân mình con nhé!
Đó là 9 bài học mà Bố đã dạy tôi cái vào cái tết đầu tiên tôi biết uống beer rượu. Bố tôi là người uống vào loại đô mạnh nhưng tôi chưa thấy ông say bao giờ, chưa bao giờ thấy ông uống mà làm ảnh hưởng đến XH hay làm phiền lòng bà con lối xóm, ngay cả má và an hem chúng tôi.
Những bài học này về ăn nhậu nó đã luôn theo tôi trong suốt nhiều năm qua. Mà không phải chỉ ăn nhậu đâu mà nó là kim chỉ nam trong cuộc sống. Khi tôi qua Mỹ tôi thấy nó lại càng đúng trong cái xã hội ở xứ tư bản giãy chết này. Khi mà chủ nghĩa cá nhân được tôn trọng. Khi gặp gỡ bạn bè hay người thân tôi thích uống bao nhiêu là tuỳ chẳng ai ép buộc miễn sao mà mình tự lo cho mình được là được. Chẳng ai nói nể hay không nể. Chẳng ai chê uống ít hay uống nhiều. Mà uống thì không lái xe, còn nếu uống thì chỉ có ngủ hay vợ/chồng chở về hay Phải đi Uber về. Vì luật pháp nghiêm nếu mà uống lỡ gặp cảnh sát thì thúi đời luôn.
(Trích Những Bài Học Của Bố Tôi – Vu Thanh Nam Duc)
—
Tết năm nay Bố tôi đã cao tuổi sức khỏe ông yếu hơn vì ông đã và đang chiến đấu với canh bệnh ung thư sau hơn 10 năm. Tuy không ăn uống được như xưa nhưng Bố tôi vẫn yêu cầu các anh chị em tôi phải chuẩn bị đủ các món Tết để cho họ hàng, bạn bè, con cháu hay khách đến để dùng trong những ngày Tết hay bất kỳ ngày nào trong năm.
Tết sẽ ý nghĩa hơn nếu chúng ta biết điều độ, biết đủ và bỏ đi những sân si đố kỵ.
Tết sẽ ấm áp và an toàn hơn khi mọi người biết nghĩ cho người khác.
Hãy cùng nhau để đón Tết thật ấm áp, an toàn, tiết kiệm và thật ý nghĩa.
—
Chúc Cả nhà thân yêu một Năm Mới Luôn Mạnh Khoẻ, Hạnh Phúc, Bình An và Vạn Sự Như Ý!
(Mùng 01 Tết 2023 ở Maryland – Copywrite by vuthanhnamduc | #vuthanhnamduc | #DUCVUUSA